Thẩm ngâm phong bản nhỏ khập khiễng trở về, lão trưởng thôn để lại cho hắn một căn nhà tranh cũ nát, nằm chênh vênh trên chiếc giường gỗ lung lay sắp đổ.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, hắn đứng dậy, cởi bộ quần áo ướt đẫm máu và bùn đất đang mặc trên người, rồi ra ngoài cửa đào mấy loại thảo dược không rõ tên để xử lý vết thương.
Tôi nhìn thấy thân thể gầy gò của hắn, không còn chỗ nào lành lặn, toàn thân chi chít những vết bầm tím và vết thương lớn nhỏ.
Có những vết sẹo trông đã cũ, có vết còn tương đối mới, và một số vết thương vẫn còn rỉ máu.
Tiểu Thẩm ngâm phong dường như đã quen với điều này, mặt không chút biểu cảm, hắn dùng một mảnh vải cũ lau khô người, nhai nát thảo dược rồi đắp lên vết thương.
Sau đó, hắn mang bộ quần áo bẩn ra phơi trên cành cây gần đó, rồi trở lại giường, đắp lên người tấm chăn bông cũ kỹ, đầy những lỗ thủng, và co mình lại.
Nhìn dáng vẻ của hắn, có lẽ hắn chỉ có duy nhất một bộ quần áo này, lại còn không vừa vặn, không biết là của ai vứt bỏ, cũ kỹ và rách nát, bị hắn nhặt về mặc.
Tôi hơi chua xót, ngồi xuống bên cạnh hắn, nhưng không quên mục đích của mình khi đến đây.
“G.i.ế.t chúng đi, g.i.ế.t sạch bọn chúng. Tiểu gia hỏa, ta có thể giúp ngươi. Sau này sẽ không còn ai dám khi dễ ngươi nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT