Tư Minh Minh luồn ngón tay vào mái tóc anh, cố gắng đẩy đầu anh ra. Nhưng tay cô trượt xuống, chỉ kịp đặt lên trán anh. "Đừng thế mà" cô nói.
Anh nắm lấy cổ tay cô, ép cả hai tay xuống hai bên, rồi cúi đầu tiếp tục.
Cảm giác như mọi thứ đang ập đến như sóng lớn. Cái chăn bỗng trở thành kẻ địch, khiến cô phải vùng vẫy thoát ra, kéo chăn xuống, để lộ khuôn mặt mình. Trên gương mặt ấy là những giọt mồ hôi chảy xuống gối, mái tóc ướt dính vào má. Trận chiến còn chưa bắt đầu, cô đã bại trận.
Thế nhưng, với Tô Cảnh Thu, anh vẫn chỉ đang đánh trống khai hội, chưa hề vội vàng buông dây cương.
Dù sao thì đêm đông cũng còn dài. Họ không còn việc gì khác để làm, anh muốn chậm rãi tận hưởng khoảnh khắc này. Anh cũng chẳng muốn nói gì, vì sợ nếu mở lời, sẽ không nghe thấy những âm thanh của cô nữa.
Giọng cô có phần mềm mại hơn, dịu dàng hơn so với trước đây, nhưng vẫn cố nén lại, không để phát ra quá lớn. Mỗi âm thanh đều mang một sắc thái riêng, như được thấm đẫm trong màn đêm, mơ hồ mà gợi cảm.
Khi anh đến gần cô, cuối cùng cũng nói câu đầu tiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT