Nếu là người bình thường nhìn thấy cảnh này thì đã sớm tước vũ khí đầu hàng, cậu muốn gì sẽ cho cái nấy.
Nhưng Đông Tư Nguy lại không phải người bình thường.
Y lạnh nhạt nói: “Đêm nay ngủ ở phòng tạm giam đi.”
Trong lòng Đông Khiểm hơi lo lắng.
A, cái gì tới cũng phải tới.
Ánh mắt cậu run rẩy một chút, ngay lập tức giữ chặt tay áo Đông Tư Nguy, giả vờ đáng thương nói: “Anh ơi… Anh đừng làm vậy mà, em sợ bóng tối lắm.”
Đầu ngón tay cậu run rẩy, ngón tay hồng hồng cuộn lại, môi mỏng mím chặt, nói xong cũng run lên.
Đông Tư Nguy lại không mềm lòng chút nào: “Biết mình sợ tối mà sao không nhớ lấy?”
“Em nhớ rồi, em nhớ rồi mà. Lần này em thật sự nhớ rồi.” Nhưng suy nghĩ thực sự của cậu lại là: có nhớ khối, lần sau vẫn thế.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play