Sáng sớm ngày sinh nhật, Lăng Dĩ Nhiên lười biếng vươn vai bước ra khỏi phòng, nhưng ngay sau đó, cậu liền sững sờ tại chỗ.
Trong sân vốn chỉ có vài cây phong thủy, nhưng giờ đây, cả khu vườn đều tràn ngập những cây nhỏ tỏa ra linh khí, vừa nhìn liền biết là do Đông Nhạc làm.
Lăng Dĩ Nhiên vừa vui mừng, lại vừa buồn cười. Chỉ vì cậu mang từ văn phòng về hai chậu cây nhỏ, vậy mà cha cậu liền trồng đầy sân toàn là linh thụ. Chẳng lẽ là do cha biết mình rất thích cây cối nên cố ý làm vậy sao?
Những linh thụ không bị quy tắc của Thiên Đình trói buộc, vui vẻ chui ra khỏi thân cây, ca hát, nhảy múa, cực kỳ náo nhiệt. Chúng còn thầm cảm ơn Lăng Dĩ Nhiên vì đã mang chúng từ Địa Phủ đến nhân gian, cho chúng tự do mà ở Địa Phủ không thể nào có được.
"Dĩ Nhiên..."
Thi Dịch vừa bước vào sân liền bị khung cảnh trước mắt làm cho choáng váng: "Đây... đây là chuyện gì vậy?"
Lăng Dĩ Nhiên cười nhẹ: "Hẳn là quà sinh nhật mà cha ta tặng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT