Hình Hàn trở lại trận chiến, hợp sức với đồng đội bắn vài phát về phía Trâu Cùng, nhưng viên đạn vẫn không thể xuyên qua cơ thể đối phương.
“Đạn bình thường vô dụng với hắn, không thể gây tổn thương được.” Một nhân viên của Cục Quản lý Đặc biệt đưa cho anh một khẩu súng lục: “Khẩu này có chứa một viên đạn khắc phù văn bằng bạc, có thể làm hắn bị thương. Nhưng chỉ có thể bắn vào lúc hắn không để ý, vậy nên cậu phải tận dụng thật tốt cơ hội. Để tránh thương vong không đáng có, tốt nhất hãy bảo người của mình lùi ra xa một chút.”
“Được.” Hình Hàn liền ra lệnh cho Sầm Xuyên dẫn mọi người rút lui, đợi khi nào cần sẽ gọi bọn họ ra hỗ trợ. Chính mình thì lặng lẽ áp sát Trâu Cùng, tìm thời cơ thích hợp để nổ súng.
Thi Dịch nói với Lăng Dĩ Nhiên: “Ngươi trông chừng Đồng La Phố đi, ta đưa hồn phách của Lý xuống Địa phủ rồi sẽ trở lại.”
“Được.” Lăng Dĩ Nhiên bay đến bên cạnh Hình Hàn, đứng yên lặng, không quấy rầy công việc của anh.
Hình Hàn nhìn trận pháp phát ra ánh sáng đỏ trên mặt đất, rồi lại nhìn kết giới kim quang trên bầu trời, nhíu mày hỏi: “Những kẻ đứng trên tường, trên nóc nhà và giữa không trung... đều không phải người đúng không?”
Lăng Dĩ Nhiên gật đầu: “Tháng này là Quỷ Nguyệt, Quỷ Môn Quan mở rộng, tất cả dã quỷ ở Địa phủ đều ùa ra Dương gian. Vậy nên anh mới thấy nhiều quỷ như vậy, chứ ngày thường muốn gặp quỷ cũng không dễ đâu, trừ phi đến bệnh viện hoặc nghĩa trang, hai nơi này quỷ nhiều nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play