Lăng Dĩ Nhiên nhìn con đại hắc long đang bay trên trời, mỉm cười nói: “Vào đây gần ba năm rồi mà không thấy ngươi, cũng chẳng ai nhắc tới ngươi. Ta còn suýt quên là ngươi tồn tại, cứ tưởng đã bị đưa trở về rồi.”
Cách Xích kiêu ngạo vẫy cái đuôi: “Là tọa kỵ của chủ nhân, sao ta có thể dễ dàng bị đưa về chứ.”
Lăng Dĩ Nhiên cảm nhận rõ ràng tu vi của Cách Xích mạnh hơn trước rất nhiều. Thân hình nó lớn hơn, khỏe hơn, uy phong hơn. Lông bờm phía sau gáy tung bay trong gió, ánh mắt mang khí chất của kẻ ở trên cao, nhìn xuống tất cả, tràn đầy uy nghiêm. Cậu gật đầu khen: “Tu vi tiến bộ không ít, nhìn ra là ngươi rất chăm chỉ tu luyện.”
Cách Xích vui mừng không giấu được, quẫy đuôi hớn hở: “Chủ nhân, ta còn lợi hại hơn thế.”
Nói rồi, “bốp” một tiếng, nó xòe ra đôi cánh đen khổng lồ phía sau, càng toát lên vẻ cao quý.
Thi Dịch không nhịn được huýt sáo:“Đẹp trai thật.”
Lăng Dĩ Nhiên cũng cảm thấy tự hào, dù sao đây cũng là tọa kỵ của mình. Cưỡi nó thì chắc chắn ngầu khỏi bàn:“Cách Xích, ngươi biết ta ở đây bằng cách nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT