Lăng Dĩ Nhiên không đơn giản như Nữ Oa nghĩ. Đã bị đánh úp một lần thì phải chuẩn bị kỹ càng để đề phòng lần sau địch quay lại gây sự. Vì vậy, cậu đề nghị Phục Hy bố trí kết giới hoặc trận pháp xung quanh bộ lạc. 
Nếu có ai đột kích, ít nhất Nữ Oa và Phục Hy có thể cảm ứng được mà kịp thời ẩn giấu người trong bộ lạc hoặc đuổi kẻ xấu ra ngoài. Cuối cùng, sau một hồi khuyên nhủ mỏi miệng, cậu cũng thuyết phục được Nữ Oa và Phục Hy cho phép giữ Bắc Âm Đại Đế lại trong bộ lạc.
Bắc Âm Đại Đế là đứa trẻ nghịch ngợm nhất mà Lăng Dĩ Nhiên từng gặp, phá phách, tràn đầy tinh lực, tính tình vừa kiêu ngạo vừa láu cá. Nếu không trông chừng, nó sẽ chạy đi đốt nhà, trộm đồ ăn. Mới chỉ nửa ngày, Lăng Dĩ Nhiên đã không dưới mười lần muốn bắt nó lại để cho một trận đòn.
Tối đến, Bắc Âm Đại Đế vẫn chưa yên, còn muốn kéo đội đi đánh yêu thú ngoài kia.
Lăng Dĩ Nhiên vội vàng giữ nó lại: "Tổ tông nhỏ của ta ơi, ngươi không thể yên ổn một chút sao?"
Kim Sắc Tiểu Nhân Nhi cười nói: "Bây giờ hối hận vì mang nó về rồi chứ?"
Lăng Dĩ Nhiên ôm chặt Bắc Âm Đại Đế, mặc lại quần áo cho nó rồi thở dài: "Ta cũng không ngờ khi cha còn nhỏ lại nghịch như vậy, ta suýt không chịu nổi rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play