Dưới thân Nữ Oa nương nương là một cái đuôi to và thô màu xanh lục. Khi bà ngồi xuống, đuôi sẽ động đậy, tạo ra không ít tiếng động.
Lăng Dĩ Nhiên nhìn thấy đuôi rắn của Nữ Oa thì ngẩn người, rồi tự cảm thấy bản thân phản ứng hơi quá. Dù sao thì Nữ Oa vốn là thần nữ nửa người nửa rắn, chẳng qua lần đầu tiên gặp bà, cậu thấy bà có hai chân nên đã quên mất hình dạng thật sự của bà ấy, điều đó khiến bản thân hơi hoảng hốt.
Nữ Oa hoàn toàn tập trung vào việc nặn người từ đất, không để ý đến sự thất thố của Lăng Dĩ Nhiên:
“Ta đã lâu rồi không tự tay nặn người nữa, nặn người rất chậm. Chờ ta làm xong một người, những người ta từng tạo trước đó đã hư hết cả rồi. Tay ta làm ra người còn không kịp tốc độ họ hư hỏng.”
“Hư rồi?” Lăng Dĩ Nhiên lúc đầu tưởng bà nói tượng đất bị nứt vỡ, sau mới hiểu ra “hư” ở đây nghĩa là ch.ết.
“Ừm, hư là không thể sửa được nữa,” Nữ Oa buồn bã nói. “Họ tồn tại quá ngắn ngủi, lại yếu đuối quá.”
Lăng Dĩ Nhiên không biết phải an ủi thế nào, chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh nhìn bà nặn tượng. Tượng đất bà nặn ra giống bà đến kỳ lạ, chỉ khác là bà có đuôi rắn, còn tượng đất có hai chân. Hơn nữa, bà nặn cực kỳ tỉ mỉ, từng nét nữ tính đều rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT