Lăng Dĩ Nhiên nghi hoặc:
“Hắn ghi hận ngươi? Yêu Vương mà cũng ghi hận ngươi sao?”
Kim Sắc Tiểu Nhân Nhi đang ngồi vắt vẻo trên vai Lăng Dĩ Nhiên, đung đưa hai cái chân nhỏ, thản nhiên đáp:
“Ừm, hắn với Ma Vương đều muốn lấy mạng ta. Ta hiểu được điều đó, vì ta nắm giữ “kỳ thư sinh tử” của vạn vật, có thể điều khiển sự sống và cái ch.ết. Nghe thì oai thật, nhưng thực tế lại cực kỳ hao tổn thần lực. Cũng giống như việc em tung đại chiêu vậy, nếu dùng quá đà thì người sẽ rã rời, thậm chí gặp hậu quả nghiêm trọng. ”
“Hơn nữa, nếu kiểm soát không tốt, còn có thể khiến người vô tội bị vạ lây. Trước đây ta từng dùng chiêu này với yêu ma một lần, chỉ cần một cái búng tay là khiến 20 vạn yêu ma ngã xuống.”
“Nhưng bọn họ đâu biết lúc ấy ta suýt chút nữa mất kiểm soát, suýt hại cả người bên cạnh. Sau trận đó, ta nằm liệt một chỗ suốt trăm năm mới gượng dậy được, phải mất hơn ngàn năm mới hoàn toàn hồi phục. Bản thân đã thề sẽ không bao giờ dùng lại chiêu đó. Cũng may nhờ chiêu ấy mà bọn họ mới kiêng dè ta.”
“Ta luôn nghĩ Mạnh U hận ta vì năng lực ấy. Nhưng giờ nghĩ lại, chắc không phải vậy, mà là do hồi nhỏ ta hay rượt đuổi đánh bọn họ, còn gi.ết không ít Mạnh Cực nữa. Có lúc suýt nữa khiến cả tộc Mạnh Cực bị diệt. ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT