Nam hài kéo Lăng Dĩ Nhiên rời khỏi Ly Hoa Viện tên là Hướng Đồng. Hắn là linh thể của hoa hướng dương, tính cách cởi mở, luôn tươi cười, nói năng rôm rả. Nhìn bề ngoài, hắn trông như một thiếu niên hoạt bát khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, tràn đầy sức sống. Nhưng thực ra, hắn đã sống hơn ba vạn năm.
"Quỷ đại nhân, dưới chân núi có rất nhiều chỗ vui lắm! Có đạo quán, có công viên giải trí, còn có đủ món ngon nữa!" Hướng Đồng nói đến đồ ăn mà không kìm được nuốt nước miếng, rồi quay sang hỏi: "Quỷ đại nhân, ngài có tiền không?"
Lăng Dĩ Nhiên lấy ví ra: "Có, sao vậy?"
Mắt Hướng Đồng sáng rực: "Tốt quá! Lần trước ta xuống núi, đưa cho phàm nhân một thỏi vàng mà bọn họ không nhận, còn mắng ta bị điên."
Lăng Dĩ Nhiên lúng túng cười. Thời đại bây giờ ai còn dùng vàng? Dù là vàng thật, người ta cũng nghĩ là giả, làm sao mà nhận chứ?
Hướng Đồng hào hứng kéo tay Lăng Dĩ Nhiên: "Hôm nay chúng ta phải ăn một bữa thỏa thích! Lần này ngài trả tiền, lần sau ta mời lại, được không?"
"Được thôi." Lăng Dĩ Nhiên vốn không bận tâm đến chuyện tiền bạc, dù sao Lăng gia đã cho cậu một tấm thẻ có số dư rất lớn. Cụ thể là bao nhiêu, bản thân cũng chẳng để ý. Nhưng ngay khi vừa đồng ý, bầu trời bỗng chớp lên một tia sét giáng thẳng xuống người Lăng Dĩ Nhiên. Dòng điện chạy qua khiến cậu run lẩy bẩy, toàn thân tê dại, vừa đau đớn vừa mềm nhũn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT