"Cái này, năm mươi ba với năm mươi có khác gì đâu. Bà chỉ được cái già mồm."
Gương mặt Cố Bảo Điền đỏ lên: "Hơn nữa, săn lợn rừng có liên quan gì đến tuổi tác. Lúc tôi còn đang chơi súng, đám thanh niên này không biết còn đang nghịch bùn ở chỗ nào."
Cố Bảo Điền nhất quyết không chấp nhận mình đã già. Ông liếc nhìn bà lão nhà mình, rồi lại tươi cười nhìn về phía cháu gái nhỏ: "An An ngoan, ông nội sẽ bắt thật nhiều lợn rừng về để cho An An nhà chúng ta ăn thỏa thích."
Nhà họ Cố được chia nhiều thịt lợn. Dù hiện tại đã sắp đến tháng mười nhưng thời tiết vẫn còn nắng gắt, mà thịt lợn rừng cũng không để lâu được, ngoại trừ một phần được đem ướp muối ăn dần thì phần lớn đều được ăn trong mấy ngày này.
Sủi cảo nhân thịt lợn, thịt xào lăn, thịt kho tàu, món nào cũng được ăn. Vì nhà họ Cố đã bí mật tích trữ lương thực từ trước nên có nhiều đồ ăn hơn những nhà khác.
Những gia đình không có điều kiện trong thôn chỉ có thể dùng nước lã luộc thịt hoặc hấp. Còn nhà họ Cố được chia tận mấy cân thịt nên chế biến được đồ ăn rất đa dạng. Ai nấy cũng ăn đến mức mặt mày hớn hở, eo cũng mập lên một vòng.
Vì có đủ gia vị nên mùi tanh của thịt lợn rừng cũng được khử sạch. Dưới thời đại mà ngay cả trứng gà cũng hiếm có, thì việc có thịt heo rừng ăn cũng làm cho Cố An An phải ăn nhiều hơn một chút, gương mặt nhỏ tròn vo cũng trở nên mũm mĩm hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT