"Ông có gì muốn nói thì cứ nói thẳng đi, đừng có khoe khoang." Đường Cường nhìn Miêu Thiết Ngưu không thuận mắt, ông ta đem tất cả những gì mình đã chịu trong thời gian qua đổ hết lên trên đầu của Miêu Thiết Ngưu, cho nên nói chuyện có chút khó chịu.
Miêu Thiết Ngưu cũng không tức giận, chỉ cách một con sông, sao Miêu Thiết Ngưu lại không biết cuộc sống gần đây của Đường Cường là như thế nào.
"Sau khi chuyện này xảy ra, tôi cảm thấy có chỗ không đúng, những năm trước mấy con lợn rừng này đều ở trong thung lũng của lợn rừng, ở đó nguồn nước dồi dào, lợn rừng có nhiều thức ăn, trước giờ chúng chưa từng chạy xuống núi, có thể nói nước sông không chạm nước giếng."
Lợn rừng thích đào đất tìm thức ăn, thích ăn hoa màu dưới đất, hai nanh dài và nhọn, rất thuận tiện cho việc đào bới tìm thức ăn, các loại cây trồng như khoai lang, đậu phộng sẽ gặp tai họa nếu chúng đào bới.
Hơn nữa, lợn rừng ăn không theo quy luật, cắn chỗ này nhai chỗ kia, ăn không nhiều nhưng có thể tàn phá cả vùng đất, khiến người nông dân phải vất vả mưu sinh hơn nửa năm vô ích.
Tình hình ở chỗ bọn họ tốt, có một thung lũng lợn rừng, ở đó tài vật phong phú, lợn rừng ở đó sinh trưởng, chỉ cần con người không quấy rầy thì chúng cũng sẽ không xuống núi.
Vậy nên ở nơi khác thường xuyên bị lợn rừng xuống núi tấn công người dân và quấy phá lương thực, nhưng ở chỗ bọn họ thì không có chuyện này xảy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT