Nếu sớm biết hào quang này lớn như vậy, lúc nãy cô đã không khóc lóc khó coi như thế, dù sao thì lợn rừng cũng sẽ tự tìm đường chết. Phải chi lúc đó cô thể hiện dũng cảm một chút, không chừng còn có thể để lại ấn tượng tốt hơn trong lòng mọi người.
Nghĩ như vậy, Cố Lệ có hơi hối hận.
Đây cũng chỉ là suy nghĩ bậy bạ của Cố Lệ mà thôi. Nếu gặp phải chuyện này lần nữa, chắc là cô vẫn sẽ nhanh chân bỏ chạy. Cô cũng không dám đem mạng sống của mình ra cược với cái gọi là hào quang nhân vật chính.
Có lợn rừng đồng nghĩa với có nhiều thịt hơn, nhiều thịt hơn cũng có nghĩ là cái bụng đói nhiều tháng trời của cô cuối cùng cũng được thỏa mãn. Cố Lệ quyết định đến xem mấy đứa nhóc kia, để tránh bọn chúng vì khoái chí nhất thời mà ném con lợn rừng thành một đống thịt vụn.
Lúc cô đang muốn lôi kéo Cố An An hai tuổi vướng víu đi qua thì lại phát hiện người đã nằm trên mặt đất từ bao giờ, cả người nóng hổi, đỏ đến đáng sợ.
"Cố Hướng Văn, Cố Hướng Vũ, em gái của hai người bị lợn rừng hù chết rồi!"
Cố Lệ sợ hãi kêu lên, quên mất phải xưng hô là anh họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play