Miêu Thúy Hoa nheo mắt, hiếm khi rời tầm mắt khỏi hai nhân vật chính trong lễ đường trong giây lát. Bà nhìn cháu trai thứ hai đi đến một bên lễ đài tạm thời được dựng ở trung tâm nhà chính, không biết nói gì với người bạn tốt đó của An An, hai mắt bà không khỏi lóe lên.
Bà nhớ là người bạn đó của An An cũng chưa có bạn trai, một cô gái tốt biết mấy, dù nhìn thế nào cũng cảm thấy xứng đôi với cháu trai của bà.
Miêu Thúy Hoa nghĩ bản thân từ sau khi đến thủ đô, bà phải mất một thời gian dài mới quen mặt được hàng xóm bên cạnh, căn bản không có cách nào phát triển sự nghiệp làm bà mối của mình.
Nếu có thể ghép đứa cháu trai lớn của mình và người bạn tốt đó của An An thành một đôi, vừa có thể giải quyết chuyện lớn phiền phức nhất hiện tại của mình vừa có thể chứng minh lão thái thái bà già nhưng vẫn còn sức sống, thật sự là không thể tốt hơn được nữa.
"Hoa Hoa à ——"
Trong lúc bà lão đang dự tính ý tưởng trong đầu thì Thúy Hoa xiêu xiêu vẹo vẹo bay tới, lại còn gào khóc thảm thiết.
Khách bên nhà trai thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy con chim nói chuyện trôi chảy như vậy, không khỏi nhìn thêm vài lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT