"Chuyện của hai đứa mẹ không đồng ý." Vừa vào cửa Vương Mai đã hét lên với con gái, mặt đỏ tía tai, vừa nhìn liền biết không vui.
"Mẹ làm gì vậy, suýt nữa thì đụng ngã chồng con luôn rồi."
Cố Hồng không phải là loại người dễ dàng bỏ qua, vừa rồi Triệu Truyền Tân là người đi ở cuối cùng, lúc Vương Mai đẩy cửa vào cánh cửa suýt nữa đập vào mặt của Triệu Truyền Tân.
Nếu như không phải anh nhanh nhẹn dùng gói hàng chặn lại, thì chắc đã bị đụng chảy máu mũi rồi. Mà nếu thật sự đụng trúng, thì gương mặt này chẳng phải sẽ càng xấu hơn sao.
Bản thân Cố Hồng còn không nỡ bắt nạt anh, sao lại có thể để cho mẹ của cô bắt nạt anh được chứ, tay chống eo không vui chỉ trích Vương Mai.
"Con cái đứa vong ơn bội nghĩa này, con muốn làm mẹ tức chết sao, mẹ không muốn sống nữa." Vương Mai trực tiếp nằm xuống đất, bắt đầu ma khóc lóc om sòm.
"Sao con lại vong ơn bội nghĩa, lúc trước khi đi làm, mỗi tháng con đều đưa cho mẹ tiền hiếu kính. Quốc tử đã cho mẹ được cái gì rồi, vai không thể gánh tay không thể xách, một đứa con nuôi lớn vô ích. Là một thằng đàn ông rồi mà còn phải để mẹ nuôi, rốt cục ai mới là đứa vong ơn phụ nghĩa hả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play