"Con nói xem, người bị cướp này chắc không phải là Hồng chứ ?" Miêu Thúy Hoa có chút ngập ngừng nói.
"Chắc không phải đâu, con thấy ngày thường Hồng khá thông minh, chắc là không ngốc như vậy đâu." Cố Kiến Nghiệp cũng có chút không chắc chắn.
"Mẹ cũng nghĩ vậy." Miêu Thúy Hoa không muốn thừa nhận gen nhà mình lại sinh ra một đứa cháu gái ngốc nghếch như vậy, lừa mình dối người tự an ủi bản thân.
Như chị gái đó vừa nói, không mất gì mà cũng tìm ra được tên trộm rồi, dù sao cũng không xảy ra chuyện gì lớn, bà cứ coi như không biết gì là được rồi.
Bên kia trò chuyện vẫn chưa kết thúc, bởi vì chuyện này càng ngày càng có nhiều người quan tâm, bọn họ chuyển cái ghế nhỏ, vốc một nắm dưa đi đến hóng náo nhiệt, hai bác gái nói chuyện ngày càng nhiệt tình.
"Bà nói xem là nhà ai đã nuôi dạy ra một cô con gái ngốc nghếch như vậy, còn là sinh viên đại học nữa chứ. Theo tôi thấy thì cũng là người sắp ba mươi tuổi, e là cũng làm mẹ rồi, người ta nói mấy câu hay ho liền bay lên tận chín tầng mây, chỉ thiếu có hết lòng hết dạ kết bái chị em nữa thôi.
Tôi thì không hiểu làm sao một người có đầu óc như vậy lại có thể vào được đại học, hay là sinh viên đại học khóa mới này của chúng ta đều là trình độ như vậy, tôi thấy mà khinh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play