Chỉ có thể nói, gom góp mà sống qua ngày thôi.
Ngoài ra, Vương Tú Xuân còn dặn dò Cố An An và Lâm Nguyệt Lượng rất nhiều về những sạp hàng ở bên ngoài, nhà nông nào trồng rau tươi ngon, nhà nào có trứng gà mới...
Cô nói một tràng dài, sau đó lại ý thức được dường như mình nói hơi nhiều, sợ Cố An An và Lâm Nguyệt lượng chê cô phiền toái, bèn có chút xấu hổ ngậm miệng.
Nhà đối diện này người ta có điều kiện tốt hơn nhiều so với nhà cô, vẫn là người độc thân, tiền trợ cấp cũng cao hơn chồng cô, mấy năm nay có lẽ đã tiết kiệm được không ít tiền, cần phải chi tiêu tiết kiệm như vậy.
Cố An An và Lâm Nguyệt Lượng đều không phải người không nhận biết được người tốt, chị dâu Vương lải nhải một hồi như vậy cũng không làm hai người mất hứng. Thấy Vương Tú Xuân quen thuộc với nơi này, Cố An An còn hỏi thăm cô nơi nào bán gà sống.
"Cái này đơn giản, em đi hỏi những lão nông dân bày sạp ở bên ngoài là được, không ít người trong số họ có nuôi gà tại nhà. Ăn thì tiếc, chỉ muốn nuôi để bán giá tốt, lấy tiền mua chút đồ gia dụng thôi."
Chồng của Vương Tú Xuân năm ngoái bị thương ở cánh tay, cô cũng từng dứt ruột mua một con gà mái già. Đối với chuyện này cô vẫn rất quen thuộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT