Nghĩ đến người vừa cứu mình chính là ông, tình cảm vốn từng bị đè nén bỗng nhiên bộc phát.
Từ Quyên thích Dư Khôn Thành, ban đầu chỉ biết đó là xót xa cho những gì người đàn ông này đã trải qua, nhưng sau đó bất giác, sự xót xa đó đã biến chất.
Lúc đầu chân của Từ Quyên bị thương, sau khi Dư Khôn Thành nguôi ngoai nỗi buồn vì con trai rời đi, ông đã chịu trách nhiệm của mình cứ cách năm ba hôm lại gửi một số đồ bổ dưỡng qua, từ đó có thể thấy được tinh thần trách nhiệm của ông.
Điều quan trọng nhất là, ông biết rất nhiều, có lẽ là vì ông thường xuyên vào nam ra bắc, Từ Quyên luôn có thể nghe được rất nhiều câu chuyện thú vị từ miệng đối phương, ở cùng với ông cô không hề cảm thấy buồn chán chút nào.
Có lúc cô cũng thắc mắc, tại sao lại có người phụ nữ bỏ rơi người đàn ông tốt như vậy, bỏ rơi chồng con mà đi.
Từ Quyên sau khi hiểu rõ tâm ý của mình, cô cũng nghĩ đến khoảng cách giữa hai người, anh Dư lớn hơn cô mười ba tuổi, đối phương có một đứa con trai chỉ kém cô tám tuổi.
Đối phương là người thành phố, còn cô hiện tại định cư ở nông thôn. Đối phương có công việc chính đáng, lương cao, còn cô lại là một y tá nhỏ ở trạm y tế, chỉ có thể nhận điểm công tác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play