Con trai lớn của bà ta năm nay cũng bốn mươi rồi, tuổi của Cố Tú có thể làm cháu gái của bà rồi.
"Không sao." Cố Tú lắc đầu, nói không để ý đến vết thương trên mặt là giả, có cô gái nhà nào không thích đẹp chứ, nhưng cũng đã lưu lại vết thương rồi, nếu để người quan tâm mình lo lắng thì càng không tốt.
Bà cụ Phó cũng đã từng tuổi này, sao lại không nhìn ra chút suy nghĩ của Cố Tú chứ, chỉ là vì cô bé này quá lương thiện, khoan dung, khiến cho bà cụ càng thương xót cho cô. Đáng tiếc ông Ôn không rành về những vết thương ngoài da này, nếu không còn có thể nhờ ông xem giúp.
"Thực ra vết thương này cũng nhạt, bình thường bôi thêm ít phấn phủ lên, có thể che lại được."
Bà cụ tiến đến gần trán của Cố Tú xem, sau đó suy nghĩ, nếu như vết thương này không mất đi được, vậy thì phải nghĩ cách để cho vết thương này giống như là không có.
Tính tuổi tác, Tú Ni Nhi cũng phải gả chồng rồi, nếu như trên mặt có vết thương, e rằng khi nói chuyện với nhà chồng sẽ có chút trở ngại.
Nghĩ đến đây, bà cụ Phó nhìn kỹ khuôn mặt của Cố Tú, tâm tư liền động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play