Tính cách của Vương Mai vẫn ì à ì ạch, ngoại trừ người trong nhà, ai muốn chiếm lợi từ bà, đều có thể khiến bà thức trắng đêm không ngủ. Nghe ý tứ vừa rồi của con gái, e là người đến sẽ không dưới sáu người, như vậy thì phải tốn hết bao nhiêu lương thực ở trong nhà.
"Mẹ, sao mẹ lại không suy nghĩ cho con, nếu như việc đó của chúng ta mà thành, sau này có đồ tốt gì mà con không thể mua cho mẹ cơ chứ. Mẹ là mẹ ruột của con, Hướng Quốc là em trai ruột của con, nếu con có cuộc sống tốt rồi thì con sẽ nhìn mẹ chịu khổ hay sao?"
Cố Hồng tức giận, nhìn người mẹ ruột không hiểu chuyện này, lại lần nữa cảm thán sao mình lại là do bà sinh ra, nếu như đầu thai vào bụng của thím ba, bây giờ cô cũng không cần phải vì bản thân mà lên kế hoạch nhiều như vậy rồi.
"Con còn nói nữa, đứa nhỏ không có lương tâm này! Mẹ đã nghe nói rồi, bây giờ con là công nhân cấp một, lương còn cao hơn mấy tệ so với hồi còn đang học nghề, mỗi tháng chỉ cho mẹ có một ít tiền, con còn sợ mẹ tham lam hay sao.
Mẹ chỉ là thấy con còn nhỏ tuổi, sợ con tiêu tiền hoang phí không biết dành dụm, nên mới giữ giúp con. Đợi đến khi con lấy chồng, số tiền đó mẹ cũng phải lấy ra cho con làm của hồi môn."
Vương Mai có chút phàn nàn, bà rất tự hào về con gái mình, nhưng đồng thời, trong lòng bà cũng biết rõ đứa con gái này có tâm tư rất lớn, có lòng khác đối với bà.
"Mẹ, con cũng đã bao nhiêu tuổi rồi, người ta bằng tuổi với con cũng đã tìm được đối tượng rồi. Hơn nữa, dáng vẻ của con, nếu không cố gắng trang điểm cho mình đẹp một chút, những người có điều kiện tốt một chút có thể nhìn trúng con hay sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT