"Ôi, họ Cố, a —— dừng tay, cứu mạng —— "
Triệu Bảo chỉ là một học sinh nghèo tay không trói được gà, lớn như vậy mà ngay cả nước cũng chưa từng gánh nên sao có thể chống cự được sự tấn công của ba người. Huống chi ba người này đều là người tập võ, đánh người cũng đau hơn nhiều so với bình thường.
"Đánh nhiêu đó được rồi, chẳng phải người ta muốn nói lý lẽ hay sao. Đi, tất cả theo ta ra ngoài."
Miêu Thúy Hoa nghe Triệu Bảo và Hách Cúc Hoa kêu rên thì cũng nhìn qua, thấy đánh cũng đủ rồi nên bà lên tiếng ngăn mấy đứa cháu trai lại sau đó xách Hách Cúc Hoa đang lệ rơi đầy mặt đi lên đài cao dựng trước sở chỉ huy.
Trước đây ít năm, sở chỉ huy đã được trang bị một chiếc máy biến điện năng thành âm thanh. Sáng sớm mỗi ngày trước khi làm việc đều có loa phát thanh. âm thanh vang vọng cả thôn, ngay cả mấy thôn lân cận cũng có thể nghe loáng thoáng.
"Bà chết không được yên đâu. Bà già sinh con không có lỗ đít. Tôi nguyền rủa mười tám đời tổ tiên nhà bà."
Hách Cúc Hoa thấy con trai bị đánh thì tan nát cõi lòng. Bà ta hung hăng nguyền rủa nhà họ Cố, ngay cả những người đứng xem kịch xung quanh cũng không tha.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT