"Người phụ nữ kia, người phụ nữ kia mang Dương Dương đi rồi, dựa vào cái gì chứ? Lúc trước là cô ta không cần nó, bây giờ lại không biết xấu hổ chạy về muốn đòi con.
Cô ta là cái thá gì chứ, chỉ cậy vào nhà cô ta có quyền có thế thôi sao? Dương Dương là một tay cháu nuôi lớn, cô ta dựa vào cái gì mà đòi mang nó đi."
Dư Khôn Thành cảm thấy quá uất ức, trong lòng có một cỗ tức giận hừng hực, làm gì cũng không thể bộc phát ra được, cơn giận cứ như thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của ông.
Mối nhục hai ngàn tệ lúc trước ông vẫn nhớ rõ như in. Tại sao vậy, bà ta bây giờ không sinh được con, mới biết nghĩ đến lúc trước còn có một đứa con trai bà ta chưa từng để vào mắt sao? Lòng dạ bà ta rốt cuộc có bao nhiêu xấu xa, bao nhiêu vô tâm.
"Mẹ Dương Dương mang nó đi rồi?"
Bà lão Miêu kinh ngạc, sau đó nhẹ nhàng vỗ lưng Dư Khôn Thành:
"Đứa nhỏ ngốc này, sao con lại trơ mắt nhìn người ta mang Dương Dương đi. Cháu là cha nó, cháu vất vả nuôi lớn nó nhiều năm như vậy, người phụ nữ kia dựa vào cái gì mà mang đứa nhỏ đi, ai cho cô ta cái quyền đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT