"Chuyện của tôi không cần mấy người quản. Đừng có bày ra bộ dạng nước mắt cá sấu đó. Còn không phải là thấy chướng mắt khi tôi sống tốt sao, muốn đến đây để cười nhạo tôi sao? Tôi khinh."
Triệu Tinh nhổ nước bọt vào bên chân Từ Quyên. Trong số những thanh niên tri thức, người cô không vừa mắt nhất chính là Từ Quyên, bề ngoài đối xử tốt với mọi người nhưng thực ra người dơ bẩn nhất chính là cô ta.
Không phải là tận hưởng cảm giác mọi người tán tụng cô ta sao ? Cô ta nghĩ Từ Quyên cô là ai chứ ?
Khi mọi người đều muốn trở về thành phố, cô ta lại ở đó làm ra vẻ thanh cao, nói thích nơi thôn quê rách nát này. Hóa ra cô ta giác ngộ cao, còn bọn họ đều không có trách nhiệm.
Triệu Tinh không nhường cô ta, nhường tiểu tiện nhân giả vờ giả vịt này.
"Nếu không có chuyện gì thì mọi người đi đi, công việc của tôi bận lắm."
Triệu Tinh bực mình vẫy tay về phía bọn người Từ Quyên, rồi quay đầu trở lại phòng làm việc ở trang trại, lắc lư hông khi bước đi, không đứng đắn chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT