Sao Ôn Bá Yển có thể không nhìn ra sự nghi hoặc trong ánh mắt lão thủ trưởng, ông ta thở dài:
"Đừng nói nữa, nửa tháng trước tôi xem bệnh cho một nữ đồng chí. Một đám người xông tới nói tôi giở trò lưu manh với người ta. Nữ đồng chí đó dường như bị hù dọa nên cũng đứng nhìn khóc lóc mà không giải thích giúp tôi. Hơn nữa, chẳng phải trước đây tôi từng đi Nhật Bản du học hay sao, hiện tại cũng đang trong giai đoạn nhạy cảm thế là bị đẩy xuống đây."
Ôn Bá Yển cảm thấy mình thật là xui xẻo. Nhưng cũng may là vợ chưa cưới của ông mất sớm nên cũng không để lại đứa con nào. Mà ông cũng không có ý định kết hôn nữa, một người cô đơn cũng không làm liên lụy đến người nhà. Xem như vạn hạnh trong bất hạnh.
Sao lại trùng hợp như vậy?
Tiêu Văn Trung có cảm giác dường như mình đã bỏ sót điều gì. Theo lý thì chuyện như vậy chỉ cần giải thích rõ ràng là được. Huống hồ, mấy năm đi du học Nhật Bản cũng qua bao lâu rồi sao Ôn Bá Yển lại bị chuyển xuống đây được, mà còn bị đưa đến cùng một nông trường với ông.
Giống như chọn một bác sĩ chuyên môn chăm sóc cho ông.
Tiêu Văn Trung cười ngượng một tiếng. Ông bạn già có thể giúp mình đến huyện Liên Dương làm việc cũng không dễ dàng gì, sao còn có thể đưa thêm một bác sĩ xuống cho mình được. Có lẽ là ông đã suy nghĩ quá nhiều, tất cả chỉ là trùng hợp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play