Quả nhiên là người quen. Tịch Á cảm thấy hình như mình sắp biết những năm rời khỏi Kiềm Tây, em chồng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi.
"Đồng chí Dư, tôi là anh trai của Thẩm Duyệt, không biết em ấy có nhắc tới tôi với anh hay không?"
Dư Khôn Thành ngồi trong phòng ăn của nhà khách, nhìn người đàn ông trung niên đeo kính gọng vàng, sự nhã nhặn trước mắt này, còn nghe được cái tên quen thuộc kia, đáy lòng ông không nhịn được có chút rung động.
"Ha ha, nhiều năm như vậy, tôi còn không biết cô ta có anh trai. Sao nào, cô ta không dám đến gặp tôi nên bảo anh đến thay à?"
Dư Khôn Thành nghĩ lại hóa ra ngày hôm qua mình nghe được không phải ảo giác, thật sự là người phụ nữ kia.
Cô ta nhìn thấy ông, cũng nhìn thấy con trai của mình, vậy mà lại trốn đi không chịu xuất hiện. Còn để cho người anh trai chưa gặp bao giờ này đến gặp cha con bọn họ.
Mặc dù đã không còn chút kỳ vọng nào đối với người phụ nữ kia, Dư Khôn Thành vẫn nhịn không được càng thêm thất vọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play