Tra trong miệng nó là chỉ Tiêu Kính Tông, trộm đương nhiên là chỉ Thẩm Kiều rồi, hai từ này học được lúc nghe Cố An An lẩm bẩm một mình, chúng nó liền sử dụng ngay lập tức.
Trị an của thời này cũng khá là tốt, hơn nữa cũng không phải thời nạn đói náo loạn, sợ người trộm lương thực, ban ngày ban đêm cũng khóa chặt cửa sổ như vậy. Hơn nữa, thời tiết bây giờ cũng đang dần nóng lên, không có máy quạt điều hòa, rất nhiều gia đình đều mở cửa sổ để thông gió.
Hơn nữa, nhà Tiêu Cảnh Tông tuy không ở nơi như khu quân sự chính trị, nhưng những ngôi nhà xung quanh cũng tràn ngập quan chức nhỏ của các cơ quan chính phủ, ngày thường cũng có rất nhiều đội tuần tra, ngoài ra đây là trụ sở của Kiềm Tây, mấy tên tội phạm cũng không có mắt nhìn đến nỗi chạy đến đây gây sự.
Thúy Hoa mang theo Hắc Nữu và Hắc Bàn một đường đến đây, nhìn thấy những nhà gần đó hầu như đều mở hai cánh cửa, ở đây đều là những tòa nhà nhỏ, hầu hết mọi người sống ở tầng hai, mở cửa sổ cũng không có việc gì.
Nhưng khi đến nhà họ Tiêu, lập tức liền ngơ ngác, cửa sổ đóng chặt như vậy, không lẽ bảo chúng nó đào hang đi vào, đợi đào xong hang thì trời cũng sáng rồi.
Thúy Hoa cảm thấy trái tim nhỏ bé của nó bị một đả kích lớn, không chỉ như vậy, cơ thể cũng chịu sự hủy hoại lớn, vừa nghĩ đến chuyện gì cũng không làm xong, còn phải mang hai con chuột đầu heo này bay trở về, Thúy Hoa chỉ muốn tự sát ngay tại chỗ.
"Răng rắc răng rắc -"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT