Tiêu Tòng Thâm còn nhỏ có một oan uổng rất lớn trong thâm tâm. Chỉ mong đến một ngày cậu có thể dựa vào năng lực của mình leo lên đến độ cao mà mẹ mong muốn. Đến lúc đó cậu có thể dẫn mẹ rời khỏi nơi này, trả lại anh trai nơi thuộc về anh ấy.
Cậu biết việc này rất khó những vẫn muốn làm thử vì tất cả bọn họ đều thiếu nợ anh ấy.
"Thế nào, bị đâm trúng chỗ đau rồi? Áy náy? Xấu hổ rồi? Tiêu Kính Tông, thì ra ông cũng còn cảm xúc à. Tôi còn tưởng rằng da mặt của ông dày đến mức chuyện lớn gì cũng không đả động được chứ."
"Chát ——"
Tiêu Tòng Diễn vừa dứt lời, Tiêu Kính Tông đã không thèm nghĩ ngợi gì mà hung hăng tát cậu một bạt tai. Ông ta giống như một con bò bị chọc điên, hai mắt đỏ ngầu nhìn đứa con trai bất hiếu trước mặt.
Cố An An kêu lên, thấy gương mặt của Tiêu Tòng Diễn đang sưng đỏ bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được cô liền bảo thím Lâm đi lấy thuốc bôi và luộc một cái trứng.
Đối phó với cặn bã, có hàng ngàn loại biện pháp, đâu cần cứng rắn đối đầu như thế làm gì. Ít ra cũng đợi khi nào lớn lên, khi cậu trưởng thành thì ông ta cũng đã già. Đến lúc đó chưa biết là ai đánh ai đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT