"An An?"
Tiêu Văn Trung nhớ, đây là cái tên của cô cháu gái mà Cố Bảo Điền luôn nhắc ở trong thư, ông quay đầu nhìn về phía cô bé trắng trẻo mũm mĩm đang được hai anh em Cố Hướng Văn và Cố Hướng Vũ giấu ở phía sau lưng, vừa nhìn thấy liền yêu thích.
Tuổi tác lớn, liền thích những đứa trẻ có phúc khí, ngoại hình của Cố An An dễ thương, cộng với thân hình nhỏ nhắn mũm mĩm, khiến người lớn tuổi rất yêu thích, cộng thêm việc cô là cháu gái nhà họ Cố, con gái của Cố Nhã Cầm, càng khiến cho Tiêu Văn Trung yêu thích hơn nữa.
"Bé gái, đến gần cho ông nhìn xem."
Khóe miệng Tiêu Văn Trung nhếch lên, muốn làm ra dáng vẻ hiền từ, đáng tiếc là thất bại rồi, biểu cảm đó, giống như thổ phỉ đang muốn cướp của người khác vậy.
Cố Hướng Vũ cảnh giác giấu kỹ em gái mình ở phía sau hơn, cảnh giác nhìn ông già ở trước mặt, nhất định là ông muốn cướp đi em gái. Không được không được, em gái là của cậu, không ai được cướp đi.
Tiêu Văn Trung cũng biết, dáng vẻ của ông không được trẻ con yêu thích, có khi đang tản bộ ở trong sân, nhìn thấy những đứa trẻ đang chơi đùa, ông liền cười với bọn chúng, tất cả bọn trẻ đều bỏ chạy, khiến người yêu trẻ con như Tiêu Văn Trung rất là buồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT