"Thành phố Bình Nam này phát triển hơn nhiều so với chỗ chúng ta. Tôi nhớ ở đây còn có một cửa hàng Hoa Kiều, đều là sản phẩm cao cấp chuyên bán cho kiều bào. Hình như là mở cửa đến chín giờ. Bây giờ cũng không còn sớm, chúng ta ăn cơm sớm một chút để còn đi dạo chơi."
Bây giờ Dư Khôn Thành chính là một người đàn ông độc thân phóng khoáng kiếm được nhiều tiền, tiêu xài cũng rộng rãi. Nhưng ông phóng khoáng như vậy cũng vì lợi nhuận cao hơn trong tương lai.
Mức sống của người dân ở huyện Liên Dương cũng xem như không tệ. Nhất là những gia đình cả vợ chồng đều là công nhân, vốn liếng cũng xem như giàu có. Tiếc là chỗ mua đồ trong cả huyện chỉ có hai ba tiêu xã, đồ vật bán trong đó cũng có giới hạn.
Đối với người bình thường mà nói, đến thành phố và tỉnh là một chuyện rất phiền phức. Nhất là những nữ công nhân hoặc nữ cán bộ thích làm đẹp, muốn mua một cái khăn lụa xinh đẹp hoặc một đôi giày da là một chuyện rất bất tiện.
Nhưng chuyện phiền phức trong mắt người khác lại đơn giản với Dư Khôn Thành và Cố Kiến Nghiệp. Bọn họ thường xuyên lái xe đi xa nên mua ít đồ giúp người khác là việc tiện tay mà thôi.
Người ở huyện nhỏ đều hướng đến đồ vật ở thành phố lớn. Mà đồ vật mấy cô gái kia thích đúng là ở trong thành phố càng xinh đẹp càng thịnh hành hơn. Có còn đồng hồ, xe đạp đều là hàng cao cấp cung không đủ cầu.
Mấy người Cố Kiến Nghiệp quen biết rộng, có thể lấy được nhiều phiếu xe đạp và các phiếu công nghiệp khác. Có không ít người có tiền nhưng không có phiếu đều nhờ họ hỗ trợ mua đồ, mà bọn họ sẽ kiếm lời dựa trên phần giá chênh lệch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT