Dù sao lúc bà cụ còn sống, mỗi lần nhà họ Tiêu về nhà tổ để ăn tết, bà cụ đều không cho phép mẹ con Thẩm Kiều xuất hiện. Cho dù cháu trai cưng có cầu xin bà như thế nào, bà cụ cũng không cho qua cửa này, thậm chí còn vì chuyện này, bà cụ còn tức giận với đứa cháu trai Tiêu Kính Tông do chính tay bà nuôi dạy.
Khi chết, tài sản riêng của bà chỉ để lại cho Tiêu Kính Tông một ít cho xem được, nhưng không hề có giá trị gì cả, còn lại phần lớn tài sản đều để lại cho đứa chắt Tiêu Tòng Diễn. Trước khi cậu chưa thành niên, thì tài sản do con trai Tiêu Văn Trung tạm thời bảo quản.
Mặc dù bà cụ cưng chiều Tiêu Kính Tông, nhưng bà hiểu rõ, nếu tài sản của bà để lại cho cháu trai, tương lai chắc chắn sẽ không giữ được mà rơi vào tay hai mẹ con mà bà nhìn không vừa mắt kia.
Nếu là như vậy, có lẽ bà sẽ tức đến mức từ trong quan tài nhảy ra. Dù sao điều kiện của nhà họ Tiêu hiện tại cũng rất tốt, con cái cũng không phải lo ăn mặc, nên dứt khoát bỏ qua cháu trai, để lại tất cả tài sản cho cháu chắt.
Đương nhiên, tất cả những điều này Tiêu Kính Tông không hề biết, ông không hề biết gia đình mình giàu có đến mức nào, nhưng ông biết trên người bà nội vẫn còn giữ rất nhiều món trang sức tốt.
Thẩm Kiều cũng ở bên tai ông thì thầm một thời gian, chờ bà Tiêu chết, thì sẽ quang minh chính đại lấy thân phận cháu dâu kế thừa khối tài sản này.
Nhưng mãi đến khi bà cụ hạ táng rồi, bọn họ cũng không nhìn thấy số trang sức đó. Sau này mới biết, bà cụ trước khi chết có nói, những đồ trang sức của bà sẽ để lại cho con cháu dòng chính của gia đình, cũng chính là Tôn Lam người vì khó sinh mà chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT