Ngoài những thứ này ra, còn có những thứ đồ lung tung khác, tỏi ngâm, mật ong... Chỉ cần nhìn trúng, Cố Kiến Nghiệp và Dư Khôn Thành đều mua không tiếc tiền.
Thường người ta hay nói đi dạo phố cùng phụ nữ rất mệt, Cố An An cảm thấy đi dạo phố cùng cha và chú Dư cũng khá là mệt.
Đoàn người xách đồ đi đi lại lại về phía xe hết mấy lần, lần cuối cùng, Cố Kiến Nghiệp xách một lọ mật ong rừng mua từ người cùng quê, bọn họ gần như đã đi hết khu chợ, Cố Kiến Nghiệp và Dư Khôn Thành cũng dự định không mua nữa.
Cách thức bọn họ mua đồ hào sảng đã thu hút rất nhiều ánh nhìn, bây giờ ở trong chợ có mấy nhân viên giám sát thì cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng ra khỏi chợ thì không chắc chắn rồi.
Hai tên trộm vặt tối hôm qua, không phải bị thu hút bởi điều này sao.
Có điều Cố Kiến Nghiệp và Dư Khôn Thành cũng không để ở trong lòng lắm, bọn họ mua xong đồ liền đi, cũng không có ở lại huyện Kỳ Hoa này, cho dù có chọc đến một số người có ý xấu cũng không sao cả, ở thời đại mà ngay cả xe đạp cũng không phổ biến, liệu những người đó có đuổi theo kịp xe bốn bánh của bọn họ không?
Đây cũng là nguyên nhân mà Cố Kiến Nghiệp và Dư Khôn Thành mua đồ hào phóng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play