Từ Quyên không dám khóc thành tiếng, vội vàng cầm tay áo lau nước mắt trên mặt, sợ khóc sẽ làm đỏ mắt, buổi chiều đến trạm y tế để cho cô bé thông minh kia nhìn ra, mất công An An sẽ bất bình thay cô.
"Tôi thấy như vậy rất tốt, dù sao Từ Quyên ở trạm y tế sống rất thoải mái, chúng ta mới là người cần trở về thành phố, ở nơi nông thôn này, mọi người đều rám nắng hết cả rồi."
Triệu Tinh đang đắp chăn cũng nghe được rõ ràng những lời của Từ Quyên, vội vàng xốc chăn lên, vui vẻ nói với đám thanh niên trí thức đang ngẩn người, liếc mắt nhìn nhau.
"Cô thì mệt cái chó gì!"
Tưởng Thắng Nam nhịn không được chửi tục, cô vốn cũng không phải là loại thiếu nữ yểu điệu yếu đuối, ngược lại khí chất rất giống tên của cô, cắt một mái tóc ngắn gọn gàng, dáng người cao gầy, ước chừng một mét bảy.
Ở cái thời đại mà đàn ông không quá cao, cô đã vượt xa hơn phân nửa họ rồi, hơn nữa ngũ quan của cô cũng thiên về đĩnh đạc, có chút dáng dấp con trai. Vừa nói liền khiến Triệu Tinh nhịn không được có chút sợ hãi.
"Tôi đã nói rõ ràng rồi, dù sao tôi thể chịu không nổi những kẻ đã ăn chùa rồi còn năm lần bảy lượt muốn làm loạn, cô ta muốn cùng chúng ta ăn cơm cũng được thôi nhưng về sau phải chăm chỉ ra đồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT