Hắc Bàn và Hắc Nữu vừa nghe đến chụp hình thì liền mở to hai mắt nhìn về phía Cố An an. Thấy trong mắt cô không hề có sự ngạc nhiên thì cảm thấy trong lòng ấm áp, chúng dùng móng vuốt nhỏ che mắt, cố nhịn khóc vì xúc động.
Đời này có thể quen biết bằng hữu như vậy, thật tốt.
Buổi tối trước khi ngủ, Cố Hướng Vũ đỏ mặt cản bà nội đang định đi ngủ lại, lắp bắp nói ra thỉnh cẩu của mình.
"Bà nội, nếu ngay cả chuột cũng có thể làm thú cưng thì nhà mình nuôi thêm con chó nhỏ được không. Uy phong lẫm liệt, dẫn ra ngoài vừa đem lại thể diện vừa có thể giữ nhà. Một công đôi việc."
Đây là câu thành ngữ Cố Hướng Vũ mới học được, vừa lúc phát huy tác dụng.
Trong lúc cháu trai đang háo hức thì bà vẫn bất động.
"Nuôi thú cưng cái gì, ăn no rảnh rỗi à." Miêu Thúy Hoa từ chối không chút do dự, bà ngáp một cái rồi quay về phòng đi ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play