"Sao. . Sao lại dùng ánh mắt này nhìn tôi chứ?" Vương Tam nói chuyện có chút cà lăm, hắn cũng để ý rằng có cái gì không đúng, bên cạnh có không ít người dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn, như kiểu hắn đã gây ra tội ác tày trời gì.
"Bảo Điền, bảo bối này em phải giấu cho kỹ, tương lai truyền xuống cho đời sau. Tổ tiên của nhà họ Cố chúng ta đều được mát mặt nhờ em. Sau này có nói ra ngoài thì ít nhất nhà chúng ta cũng từng chủ tịch Mao chú ý đến."
Cố Bảo Sơn cảm khái nói một câu. Chủ tịch trăm công nghìn việc, bọn họ đương nhiên không mong ước xa vời rằng qua hôm nay chủ tịch còn có thể nhớ kỹ bọn họ.
Thế nhưng có lá thư do chính tay chủ tịch viết này cũng đủ để chứng minh vị thế của nhà họ Cố. Bọn họ luôn một lòng hướng về đảng, hướng về Mao chủ tịch, về sau nếu ai muốn gây phiền toái cho nhà họ Cố, thì cũng nên biết khó mà lui.
"Chủ . . chủ. . chủ tịch."
Vương Tam kinh ngạc há hốc mồm, hoảng sợ nhìn lá thư dán tem đỏ trên bàn kia, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, rồi tức khắc lui vào trong đám người, không dám gây chuyện nữa.
Trong lòng hắn có chút hối hận, tại sao mình lại ngứa chân ngứa tay như vậy, lần này gặp rắc rối rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play