Nhưng mà!
Cố An An có chút buồn phiền nhìn nọng cằm của mình, còn có gương mặt trong xoe như quả táo. Cô đưa tay khẽ nhéo nhéo, cảm giác rất thích, vừa trơn vừa mềm vừa mịn, đúng là khiến người ta yêu thích không muốn buông tay.
Bây giờ còn nhỏ nên mập mạp như này nhìn rất đáng yêu. Nhưng nếu trưởng thành mà vẫn mập thế, sợ là vẻ đáng yêu sẽ giảm đi mấy phần.
"Bé mập, sao em không ăn nữa?" Tiêu Tòng Diễn nghi ngờ nhìn sang Cố An An thấy cô ăn được gần nửa bát cháo rồi lại bỏ thìa xuống, bèn tò mò hỏi.
Khẩu vị của Cố An An rất tốt, có thể do đời trước cô bị ung thư dạ dày mà qua đời nên mới như vậy. Đời trước khi ung thư đã đến giai đoạn cuối, cô không ăn được cơm, lúc nào cũng buồn nôn, ăn kém, mỗi ngày chỉ có thể dựa vào truyền glucose mà miễn cưỡng sống tiếp.
Đối với cô mà nói, được sống lại là trời cao ban ân, mỗi một lần được ăn đồ ăn thơm ngon, cô mới thật sự cảm nhận được mình vẫn đang sống.
Cô vẫn còn sống, cô không còn là Cố An An của đời trước nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT