"An An, cho chim ăn thêm một miếng, đút một miếng." Lúc này Thúy Hoa vẫn đang dính lấy Cố An An nhìn miếng bánh táo chua lớn nhất trên tay cô, đôi mắt lớn cỡ hạt đậu xanh sáng lấp lánh.
Chim ăn không nhiều nên Cố Nhã Cầm chỉ cho Thúy Hoa và Như Hoa hai miếng bánh táo to bằng ngón tay. Rất nhanh Thúy Hoa đã ăn hết phần của mình, phần của Như Hoa cũng bị nó xử hết. Bây giờ lại để mắt tới miếng bánh táo trên tay Cố An An.
"Chúng tôi chỉ là nông dân nghèo Miêu Hồng. Ông nhà tôi chỉ là cựu binh kháng Nhật. Đã là chim của nhà họ Cố, sao có thể dung túng cho thói ăn mặc không lành mạnh. Là một phần của Đảng, chúng ta nhất định phải chịu được khổ cực, ăn cũng khổ. Mấy con chim này cũng là người nhà chúng tôi, chúng tôi ăn gì thì cho chúng ăn cái đó, chưa từng kén chọn."
Miêu Thúy Hoa nói lời chính trực làm cho Miêu Thiết Ngưu đang uống trà ở bên cạnh suýt chút nữa phun ra hết.
Thôi đi, bản thân ngôi nhà này của em gái đã là đứng đầu trong thôn rồi. Đại đội trưởng như ông còn không sánh bằng đây, nói cái gì mà thích chịu khổ.
Miêu Thiết Ngưu lẩm bẩm trong lòng. Nhưng Vạn Ái Quốc thì không biết gì, ông và Hoàng Gia Doanh đều đang kinh ngạc vì bà lão có thể giác ngộ đến mức này.
"Chim là một phần của Đảng, Đảng hướng về đâu thì chim sẽ hướng theo đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT