Vạn Ái Quốc không biết nhà họ Cố đã sớm âm thầm tích trữ lương thực, chỉ cho rằng số lương thực kia đều do họ tiết kiệm được rồi cho thông gia mượn, trong lòng bội phục không thôi. Đối với nhà họ Điền vong ân phụ nghĩa như vậy, lại càng thêm khinh bỉ tới cực điểm.
Mấy năm đó, đừng nói chỉ là thông gia, cho dù là anh em ruột còn có thể vì một cân lương thực mà trở mặt thành thù. Không có mấy ai bằng lòng khấu trừ lương thực của nhà mình để cứu một nhà thông gia sắp chết đói như nhà họ Cố.
Miêu Thúy Hoa không biết mình hiện tại ở trong lòng Phó Cục trưởng cục công an đã được thăng cấp thành hình tượng từ bi như thế nào, chỉ nghĩ mình đã sớm chuẩn bị mọi thứ từ lúc ở nhà, đến lúc đó các đồng chí công an đừng làm bà thất vọng là được.
"Trên đây viết nhà họ Cố quả thật cho nhà họ Điền mượn năm mươi ba cân lương thực."
Hoa Gia Doanh nhìn Vạn Ái Quốc, trong lòng tự hiểu rõ. Hắn tiến lên trước nói với Lưu Đại Hoa đang ngồi phịch trên mặt đất:
"Các người vẫn nên nhanh chóng trả lương thực đi, bằng không đến lúc gia đình họ cầm tờ giấy này báo cáo lên trên, các người không chỉ phải ăn cơm tù một khoảng thời gian, mà lương thực vẫn phải trả như cũ."
"Đều là người một nhà, hơn nữa chân của chồng tôi còn bị đánh gãy rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT