"Cô cũng đừng đặt nhiều gánh nặng tâm lý quá, cái chuyện lên giường, cũng chỉ là nhắm mắt đắp chăn lên là xong chuyện sao. Cô chê ông già góa vợ đó xấu, thì cứ tưởng tượng ông ta thành Kiến Đảng là được rồi.
Cô nghĩ xem, Kiến Đảng mà không sinh được con trai, cô cùng với người đàn ông khác sinh, đó cũng chỉ là vì ông ấy truyền tự hương hỏa mà thôi. Đây là chuyện tốt mà, trăm năm sau Kiến Đảng biết chuyện này, không chừng còn cảm ơn cô."
Lưu Đại Hoa nói chuyện vô lý cứ như là chân lý vậy, nếu không phải Điền Bảo Kim xác nhận ngày vợ của mình mang thai đứa con nối dõi cũng chưa từng đi ra ngoài qua, chắc cũng sẽ nghi ngờ đứa con trai của mình có phải do vợ lén sinh cùng với người đàn ông khác hay không, sao lại nói đến chuyện này mà không có một chút áp lực nào?
Điền Bảo Kim líu lưỡi không nói nên lời, cảm thấy cơn nghiện thuốc lá của mình lại đến, ông ta không thích thuốc lá do người ở trong thôn trồng, mùi vị của nó quá nồng.
Mỗi tháng ông đều cầm năm sáu cân lương thực đi lên huyện thành đổi thuốc giấy với người ta, thường là đổi thuốc lá hiệu lao động, năm sáu cân lương thực thô ở chợ đen có thể đổi được hơn ba hào mấy xu tiền.
Thuốc hiệu lao động rẻ tiền, chỉ cần hai xu tiền, nhưng mà thuốc lá ở chợ đen không cần phiếu mua thuốc, nên chắc chắn giá có cao hơn một chút, dùng lương thực đổi thuốc lá với người ta, cũng có thể đổi được mười hai mười ba bao, ông ta nghiện thuốc lá nặng, cũng đủ để ông ta hút hơn một tháng rồi.
Thời điểm này các loại thuốc lá cao cấp đều được đóng gói bằng giấy thiếc ví dụ như Mẫu Đơn, loại thuốc này trừ phải có phiếu thuốc lá ra, mỗi bao còn cần thêm khoảng bốn hào, thường là cán bộ lãnh đạo hút, cũng không phải là các lãnh đạo cán bộ nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT