Xin phép nghỉ không thành, Triệu Tinh chỉ có thể khóc lóc quay lại. Sau khi trở lại mảnh đất được phân cho thanh niên tri thức thì nhận được ánh mắt dòm ngó của những người còn lại, nhưng cô ta cũng không thèm để ý.
Một đám ngu xuẩn, cho là lấy lòng Miêu Thiết Ngưu thì có thể trở về thành phố sao. Nếu cô ta là Miêu Thiết Ngưu, thì sẽ không bao giờ đưa người ngoan ngoãn trở về đâu. Muốn tiễn thì phải tiễn người gây rối nhiều nhất, khó quản lý nhất. Như vậy thì thoải mái hơn nhiều.
Hiện tại Triệu Tinh chỉ có một suy nghĩ, đó chính là hết lòng gây rối. Cô ta yên lặng cầm cây cuốc bên cạnh lên. Dù chuyện lúc nãy có hơi ngoài ý muốn như chắc rằng ấn tượng của Miêu Thiết Ngưu đối với cô ta sẽ càng ngày càng tệ. Đến lúc đó, trong danh sách trả người về thành phố chắc chắn có tên cô ta.
Triệu Tinh cười cười. Dáng vẻ đắc thắng kia làm cho hai nữ thanh niên tri thức còn lại bĩu môi nhìn cô ta bằng ánh mắt ghét bỏ.
"An An, An An."
Ban đêm, Cố An An đang chuẩn bị đi ngủ thì Hắc Bàn lại xuất hiện với quần áo mới. Cũng không biết cả ngày hôm nay đó đã chui đến bao nhiêu chỗ mà cái áo đầm đã trở nên lấm lem dơ bẩn. Vốn dĩ cái áo có hơi xấu bây giờ lại trở nên cực kỳ khó coi.
Cố An An che mắt, từ chối thừa nhận cái áo kia chính là sản phẩm của bậc thầy thiết kế thời trang tương lai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play