Có người nói: "Sao lại đi đào rau dại, còn ăn sống nữa chứ? Nhà họ Kỷ hết lương thực rồi sao?"
Lưu Lệ thò cổ nhìn vào bếp: "Chuyện lớn như vậy mà cô ta làm gì thế? Còn không mau đưa người đến trạm xá của đội sản xuất chúng ta, cô ta vào bếp làm gì thế? Thật là vô tâm."
Bà ta lại nói với Viên Phương bên cạnh: "Nghe thấy chưa, đào rau dại ăn, suýt thì chết người, trước khi cô ta đến nhà họ Kỷ, bà nội Kỷ cũng không đến nỗi phải mù mắt đi đào rau dại ăn, còn ăn sống nữa chứ."
Viên Phương không nói chuyện với đối phương, mấy ngày nay đi đâu cũng bị người nói xấu, khiến bà ta phát điên lên, tuy trong lòng hả hê nhưng cũng không dám nói nhiều.
Lưu Lệ chế giễu: "Sao thế? Sợ rồi à? Trước đây bà không phải như vậy đâu."
Viên Phương trợn mắt, không thèm để ý đến đối phương.
Một gã đần ông ngậm một cọng cỏ đuôi chó nói: "Cô ta không phải chỉ ăn bám thôi sao? Ăn hết lương thực nhà họ Kỷ, ép bà lão họ Kỷ phải ăn rau dại."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT