Nhà họ Kỷ.
Tào Hạo nhảy lên bàn đá như một địa chủ nhỏ, dùng cành cây trong tay quất mạnh vào ghế đá, hét lớn: "Kỷ Đại Minh, Kỷ Tiểu Minh, ông nội của chúng mày đến rồi, mau gọi ông nội đi."
Kỷ Tiểu Minh tức giận trừng mắt nhìn cậu ta, vừa định xông lên thì bị bà nội Kỷ túm lấy tay, bà nội Kỷ cười nói: "Đều đến rồi à? Mọi người đều là một đội sản xuất, là hàng xóm láng giềng, trẻ con cãi nhau đánh nhau là chuyện bình thường..."
"Bình thường cái gì mà bình thường?"
Mẹ của Tào Hạo là Lâm Mỹ Lệ lên tiếng trước, bà ta nói bằng giọng the thé: "Cả nhà tôi không ai đánh Hạo Hạo, ngay cả một sợi tóc cũng không nỡ đụng vào, tại sao lại để đứa con hoang nhà các người đánh nó?"
Kỷ Tiểu Minh lớn tiếng nói: "Là Tào Hạo mắng tôi không có mẹ trước, nói tôi là đồ đáng thương, tôi mới động thủ."
Lâm Mỹ Lệ chua ngoa nói: "Bản thân mày vốn không có mẹ, ai mà không biết mẹ mày chê mày với anh chị mày rồi bỏ về thành phố, cô ta không cần chúng mày nữa, biết đâu đã sớm lấy chồng sinh con rồi, con trai tôi nói không sai."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play