Vương Ngọc Thanh đã sớm quên mất chuyện này, cô vẫn đang tận hưởng lời khen ngợi và sự ngưỡng mộ của ba đứa trẻ, từ nhỏ cô đã thích ca hát nhảy múa, lớn lên còn tự học nhạc cụ, cũng từng tham gia một số cuộc thi tuyển chọn, cuối cùng thì từ bỏ.
Dù sao muốn thành công, muốn nổi bật, đối với người giàu thì dễ như trở bàn tay, còn đối với người bình thường thì khó khăn vô cùng, không có tiền bạc và bối cảnh chống lưng, thì lấy gì để cạnh tranh với người ta?
Lúc này, nhà họ Chu bên cạnh có một nhóm người đi ra.
Vương Ngọc Thanh nhìn bọn họ đang chào tạm biệt vài câu, cô gái tên Anh Tử kia liền theo cha mẹ và em trai rời đi, khi đi ngang qua cửa nhà họ Kỷ, Anh Tử ngẩng đầu nhìn Vương Ngọc Thanh nhưng không chào hỏi.
Cô nghe thấy người phụ nữ đi trước nhỏ giọng mắng: "Mày có chút tác dụng nào không, thật không đáng yêu, chút nữa là hỏng bét chuyện rồi."
Nói xong, người phụ nữ đó quay đầu nhìn Vương Ngọc Thanh, rồi lẩm bẩm: "Đây là không định về nhà mà ở lại nhà chồng qua đêm sao? Thật là xuu xẻo, giấy tờ cũng chưa làm, còn không sợ mất mặt, đúng là thời này chuyện gì cũng có.”
Còn người nhà họ Chu cũng thò đầu nhìn về phía này, ngoài một người phụ nữ trẻ mập mạp cười toe toét với mình, những người còn lại đều mặt lạnh tanh, đặc biệt thờ ơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT