Viên Phương dừng bước, bà ta dụi mắt rồi lại mở to mắt nhìn chằm chằm vào bát cá chua trong tay Vương Ngọc Thanh một lúc lâu, cuối cùng chuyển sang nhìn bếp nhà họ Chu ở bên cạnh, bếp không có khói.
Bà ta nhớ lại vừa rồi còn nói là nhà họ Chu làm nhiều đồ ăn ngon chiêu đãi cô dâu mới, còn chế nhạo Kỷ Học Ninh một phen, bây giờ lại không khỏi đỏ mặt tía tai xấu hổ.
Bên tai truyền đến giọng nói của Kỷ Đại Ninh: "Bà Viên, cơm mẹ cháu nấu ngon lắm.”
Kỷ Tiểu Minh đi sau cũng thêm một câu: "Bà Viên, nhà cháu đấy, cháu về ăn cá đây."
Hai người lớn nhỏ đi về sân nhà mình.
Viên Phương ngẩn người tại chỗ, trong lòng không thoải mái, lại xấu hổ không chịu được, người lớn thì ngày thường nửa ngày không thốt ra được một câu, nhưng một khi nói ra thì có thể tức chết người, còn đứa nhỏ kia cũng vậy.
Bà ta xoa xoa ngực rồi thở ra một hơi, mà Đường Uyển vẫn luôn đi theo sau không nói gì, bây giờ lại đi ngang qua trước mặt bà ta, không lạnh không nóng nói một câu: "Dì Viên, mùi thơm này là của nhà họ Kỷ, cơm là do cô dâu mới nhà họ nấy, dì đừng lo chuyện nhà họ nữa, mau về nấu cơm cho con trai con dâu đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play