Vương Ngọc Thanh vẫn đang chuyên tâm câu cá không biết trên bờ náo nhiệt như vậy, cá bên trong đã câu được kha khá, vốn định câu thêm mấy con cá rô, nhưng mấy con cá hoang dã này rất tinh ranh, thấy đồng bọn bị câu thì không dám lại gần nữa.
Cô không định quay về, mà cầm vợt bắt đầu vớt cá nhỏ, cá nhỏ tinh ranh hơn nên không dễ vớt, cô vớt mất cả tiếng đồng hồ.
Cuối cùng cũng vớt được kha khá, cô dứt khoát giết hết cá lớn cá bé ngay tại bờ sông, mổ sạch sẽ, rồi mới mang về cả một mẻ cá đầy ắp.
Bà nội Kỷ biết được thì cười khen cô rất giỏi, nhưng lại có chút khó xử nói: “Cá là đồ tốt, muốn ăn thì ăn, chỉ là trong nhà không có nhiều dầu.”
Kỷ Mai Mai nhỏ giọng nói: “Nhiều cá thế này, chắc phải dùng nhiều dầu lắm.”
Vương Ngọc Thanh nghe vậy liền đáp lại: “Không cần nhiều dầu đâu.”
Trưa nay cô đến bếp thì thấy trong tủ có một hũ lớn mầm ớt, cô hỏi bà nội Kỷ: “Bà ơi, mầm ớt với muối, con có thể dùng nhiều không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play