Vương Ngọc Thanh cũng vì nguyên nhân này mà mua muối, tương, giấm, bột ngọt, tuy rằng làm cá ăn cần dầu, cô cũng không có vé mua dầu, nhưng mà gia vị còn lại cộng thêm cũng sẽ không khó ăn như vậy.
Cô cầm cần câu, lại tìm bà nội Kỷ xin một cái túi lưới, thùng nước, sau đó dẫn Kỷ Mai Mai đến con sông nhỏ trước cửa.
Đi tới bờ sông, Kỷ Mai Mai nói: "Mẹ, anh cả nói, cá con ăn không nổi, lần trước ba làm mấy con cá, mùi vị còn khó ăn hơi cám.”
Vương Ngọc Thanh nhìn một đám cá nhỏ bơi trong dòng sông róc rách, cực kỳ đáng yêu, tuy nhiên sau khi trưởng thành khẳng định càng đáng yêu hơn, cô nuốt nuốt nước miếng: "Tối nay ta sẽ làm cho con ăn, nhất định ngon.”
Cô không tự xưng là mẹ, điều này khiến cô cảm thấy có chút xấu hổ.
Kỷ Mai Mai lại hỏi: "Mẹ, mẹ có thể câu được không? Anh hai con luôn câu không được.”
Vương Ngọc Thanh tin tưởng mười phần: "Nhất định có thể.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT