Vương Ngọc Thanh chia cho Kỷ Tiểu Minh, Kỷ Mai Mai một ít, lúc chia cho Kỷ Đại Minh, Kỷ Đại Minh liền cầm bát đi, cúi đầu nói: "Con...con không cần, con không thích ăn cơm.”
Vương Ngọc Thanh nghe vậy thì buồn cười, đứa nhỏ này nói dối cũng không biết, cô cẩn thận đánh giá Kỷ Đại Minh, mười hai tuổi, cao cao gầy gầy, bộ dạng rất thanh tú, tính cách có chút ngại ngùng, nhưng tâm tư tinh tế tỉ mỉ, thiện lương hiểu chuyện.
Đặc biệt là lúc cậu tan tầm về nhà, trong tay cầm chặt bút, kích động đi đến trước mặt Vương Ngọc Thanh cúi đầu thật sâu: “Cảm ơn, con nhất định sẽ cố gắng học tập, báo đáp người.”
Nói xong, còn còn dùng bút đá viết lên hòn đá một hàng chữ xinh đẹp: Không đánh người khác là một loại giáo dưỡng, không bị người khác khi dễ là một loại bản lĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT