Vương Mậu Học đau không chịu nổi, đưa tay đáp lên vai người đàn ông: "Lư Bá Văn, nhanh nhanh, đưa tôi đến bệnh viện xem nào, đau chết tôi mất, cái xe đạp này hỏng rồi, anh cũng không nói với tôi."
Lư Bá Văn: "Lúc tôi thuê còn chưa kịp nói với người ta, anh đã chạy mất rồi."
Vương Mậu Học chê bai: "Cái đồ này, còn chưa bằng chiếc Hồng Kỳ nhà tôi."
Lư Bá Văn đưa tay gạt tay hắn ta ra, nói: "Tất nhiên là không bằng chiếc xe sang trọng nhà anh rồi, nhưng đó cũng không phải của anh, là nhà nước cấp cho bố anh."
Nói xong, anh ta nhìn thấy khuôn mặt sưng vù của Vương Mậu Học, nói: "Anh thực sự bị cô gái kia đánh à? Có cần báo công an không?"
Vương Mậu Học vội nói: "Không cần không cần, mất mặt chưa đủ sao?”
Hắn ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng đã biến mất của Vương Ngọc Thanh, cười tủm tỉm nói: "Cô gái này thật hung dữ, không giả tạo, không õng ẹo, không yếu đuối, không ngờ ở một huyện nhỏ này lại có một nhân vật như vậy, chậc chậc, so với cô em gái nhà tôi thì thuận mắt hơn nhiều."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play