Từng người đều không vui vẻ, nhưng cũng không tiện xé rách mặt, nghĩ năm cân cũng là thịt, có thể ăn được mấy đũa.
Lão bí thư rất rõ ràng là không vui, cũng không phải nói là ông không có phần thịt lợn rừng này, dù sao ông cũng không thèm, chỉ là thấy Lưu Hỏa cầm súng của đại đội, đạn của đại đội, bắn trúng một con lợn rừng mà lại tự mình mang về năm mươi cân thì thật sự là không biết xấu hổ.
Mười mấy dân quân, chỉ lấy ra năm cân để ăn, nhét kẽ răng à?
Cho Hà Quang Lượng hai mươi cân, cũng chỉ là để lấy lòng đối phương mà thôi.
Lưu Hỏa lại không thấy mình keo kiệt, có thể lấy ra năm cân đã rất hào phóng rồi, ngược lại hai mươi cân cho Hà Quang Lượng thì gã rất đau lòng, nhưng nhất định phải lấy lòng ông ta.
Hà Quang Lượng cũng là người thông minh, ông cười nói: "Hai mươi cân của tôi, tôi sẽ không lấy hết, chia cho mỗi cán bộ của đại đội hai cân."
Lão bí thư rít một hơi thuốc nói: "Như vậy cũng tốt, chia cho các cán bộ của đội, nhưng phần của tôi thì không cần, mang đi tặng cho ông Lý đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play