Trước khi đi, Hoa Quế để Hà Như Hoa lại ăn cơm, Hà Như Hoa vốn tham ăn, cô ngồi xuống ăn trứng một cách tự nhiên, ăn xong liên tục ợ hơi, còn ra lệnh cho Dương Huy rót nước cho mình.
Dương Huy biết nếu mình không rót nước, thì cha mình sẽ phải đi rót, cho nên anh chỉ có thể đi rót một cốc nước cho Hà Như Hoa.
Hà Như Hoa uống một ngụm nước lớn, đắc ý: "Loại người như anh chỉ đáng bị tát thôi, sao nào? Bị mẹ tôi đánh cho ngoan ngoãn rồi chứ?"
Trên mặt Dương Huy vẫn còn in hằn dấu tay, sáu năm qua anh luôn sống trong tủi nhục, nhưng chưa bao giờ tủi nhục như hôm nay, nhưng biết làm sao được?
Anh rơi vài giọt nước mắt, không thèm nhìn Hà Như Hoa lấy một cái, mở miệng: "Bố, con xin nghỉ nửa ngày, bây giờ con phải về trường dạy học, học sinh còn đang chờ con."
Nói xong không ngoảnh lại mà bỏ đi.
Hà Như Hoa cũng lười để ý đến anh, ăn no uống đủ, bắt đầu đánh giá ngôi nhà, chỉ trỏ: "Cái này phải thay rồi, cũ quá rồi, còn cái này cũng phải thay..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play