Vương Ngọc Thanh cũng không thèm để ý đến cô ta nữa, nói với Kỷ Học Ninh sau lưng: "Đi, chúng ta vào uống trà.”
Cô mạnh mẽ đẩy Vương Ngọc Lan ra rồi đi vào, còn Vương Ngọc Lan thì ngây người đứng tại chỗ, trong lòng vừa tức giận vừa sợ hãi, mà trận PK vừa rồi còn khiến trong lòng cô ta như có một cục đá đè nặng.
Vương Ngọc Thanh đi đến nhà chính, hừ lạnh một tiếng, chính là để cô ta đời đời kiếp kiếp cứ nghĩ đến chuyện này là tức giận không nguôi, tâm trạng không thoải mái, kinh nguyệt không đều thì càng tốt!
Vương Ngọc Lan đi vào nhà chính, thấy Vương Ngọc Thanh ngồi trên ghế, liền hỏi: "Vương Ngọc Thanh, rốt cuộc cô có ý gì? Nếu cô muốn về nhà, thì cô phải có thái độ tốt với tôi.”
Vương Ngọc Thanh khoanh chân trên bàn: "Ai nói với chị là bà đây muốn về nhà?"
Vương Ngọc Lan sửng sốt, sau đó cười: "Không về nhà? Vậy thì cô có quên là mấy ngày nữa phải đến đưa phí nuôi dưỡng không, kiếm đủ chưa?"
Dù vừa rồi cô ta có tức giận, nhưng bây giờ vẫn giữ thái độ kiêu ngạo: "Một trăm đồng này không phải là số tiền nhỏ, nhưng nghe dì họ nói, nhà cô bắt được một con lợn rừng bán được 70 đồng, chẳng lẽ hôm nay là mang hết tiền về đây đưa phí nuôi dưỡng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT